Cách đây vài năm, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) đã kêu gọi các nước thành viên thực hiện các biện pháp hạn chế tiêu thụ và hạn chế tác động sức khỏe của đồ uống có đường. Theo báo cáo của WHO năm 2016, việc đánh thuế đối với đồ uống có đường có thể làm giảm lượng tiêu thụ và giảm béo phì, tiểu đường loại 2 và sâu răng. Ngoài ra, biện pháp đánh thuế này có thể dẫn đến việc tăng ít nhất 20 phần trăm giá bán lẻ đồ uống có đường dẫn đến giảm tỷ lệ tiêu thụ các sản phẩm đó, theo báo cáo có tiêu đề “Chính sách tài chính cho chế độ ăn kiêng và phòng ngừa các bệnh không lây nhiễm (NCDs) ”.
Tính đến nay đã có 67 quốc gia/vùng lãnh thổ đánh thuế đồ uống có đường, trong đó 56 quốc gia đánh thuế tiêu thụ đặc biệt; 9 nước áp thuế nhập khẩu; 2 quốc gia áp thuế hàng hóa và dịch vụ.
Bộ Tài chính Việt Nam hiện đang đề xuất áp thuế tiêu thụ đặc biệt đối với đồ uống có đường. Việc đánh thuế có thể ảnh hưởng đến ngành công nghiệp nước giải khát và thói quen của người tiêu dùng. Việt Nam có khoảng 1.800 cơ sở sản xuất nước giải khát sử dụng trực tiếp hơn 300.000 lao động và gián tiếp sử dụng hàng triệu lao động khác. Một số câu hỏi pháp lý: định nghĩa về đồ uống có đường nói chung là gì? Những loại đồ uống nào sẽ được coi là đồ uống có đường? Ngưỡng của đồ uống có đường là gì? Ai sẽ có lợi và bị ảnh hưởng từ việc đánh thuế này?
Liên hệ với chúng tôi để biết thêm thông tin tại midland-partners.vn
hoaison74@gmail.com